Ảo tưởng về bản thân

Mọi người đều bị ảo tưởng, ảo tưởng của họ là gì? Ảo tưởng của họ là ở chỗ họ không biết họ là ai. Bởi vì họ không biết họ là ai, họ tạo ra cá tính giả quanh họ – bởi vì không thể nào sống mà biết rằng bạn không biết bạn là ai; bạn chắc chắn sẽ phát điên.
Nghĩ một chốc: nếu bạn nhận biết rằng bạn không biết mình là ai, điều đó sẽ là cú sốc thế, tan nát tất cả sự đồng nhất của bạn. Bạn không thể nào sống mà không biết tới bản thân mình, bạn là ai. Và nếu bạn không thể nào biết được, thế thì bạn phải tạo ra cái gì đó. Nó sẽ là cái thay thế giả tạo, nhưng nó sẽ lấy đi tình huống điên khùng của việc không biết về bản thân mình.
Hỏi ai đó xem người đó là ai, và người đó sẽ nói người đó là bác sĩ, người đó là kĩ sư, người đó là giáo sư… Đây là những đồng nhất giả tạo. Những điều này đang tạo ra một tầng giả dối quanh bản thân bạn để quên đi tình huống điên khùng rằng bạn không biết bản thân mình.
Bạn bị đồng nhất với cả nghìn lẻ một thứ. Bạn là chồng, bạn là vợ… nhưng đây không phải là bản tính của bạn. Bạn đã không được sinh ra là chồng, và bạn đã không được sinh ra là kĩ sư; và bạn không được sinh ra là bác sĩ, hay giáo sư. Những điều này được tạo ra bởi bạn và bởi xã hội để cho bạn không liên tục cảm thấy trong trống rỗng, điều có thể là nguy hiểm và có thể tạo ra không lành mạnh trong bạn.
Và mọi người đều không được thoả mãn. Họ cứ làm cho cái tầng giả tạo này ngày một dày thêm. Họ trở thành đảng viên của đảng phái chính trị, họ trở thành thành viên của các tôn giáo, họ trở thành thành viên của câu lạc bộ Rotary, câu lạc bộ Lions; họ cứ tạo ra ý tưởng nào đó về việc họ là ai. Điều này được cần chỉ để giữ bạn trong cái không lành mạnh bình thường của mình.
Người ta phải đối mặt với bản thân mình trong sự trần trụi hoàn toàn, không có tất cả những quần áo này mà bạn đã che phủ lên bản thân mình.
Đây là ảo tưởng, rằng mọi người đang sống một cuộc sống không tới từ tự tính của mình, điều giống như đóng kịch hơn là việc sống đích thực. Quan sát bản thân bạn, và bạn sẽ thấy sáng suốt lớn có ý nghĩa này rằng mọi người đều ảo tưởng. Đó là lí do tại sao hành động của họ bao giờ cũng đi theo hướng sai. Đó là lí do tại sao họ sống cuộc sống khổ sở, đau đớn, phiền não, tủi hổ.
Mọi người cứ trở nên ngày một ảo tưởng hơn. Họ phải làm cho tầng ảo tưởng của họ dày nhất có thể được để cho họ có thể vẫn còn không nhận biết về thực tại của họ. Và từ cái tầng giả tạo này, tình yêu của họ trở thành giả, tình bạn của họ trở thành giả, cả cuộc đời họ trở thành chỉ là vở kịch.
Họ đang làm mọi thứ, nhưng điều đó không tới từ tính tự phát của họ. Nó không tới từ tính cá nhân của họ. Nó không tới từ chính bản thể họ. Do đó, họ bao giờ cũng mờ nhạt, họ bao giờ cũng ngần ngại, họ bao giờ cũng hỏi cái gì là phải, và cái gì là trái; họ bao giờ cũng hỏi những câu hỏi về mọi thứ.
Người biết tới bản thân mình không có câu hỏi để hỏi. Người biết tới bản thân mình biết đích xác điều gì phải được làm, và không có vấn về chọn lựa. Bất kì điều gì người ấy làm đều đúng. Từ tự tính của bạn, chỉ cái đúng phát sinh. 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

0705665349
Liên hệ