Giữa dòng đời sanh tử của kiếp sống phù du, con người không phân định được giữa hai bờ ranh MÊ và NGỘ. Từ đây, cuộc du hành trên con đường luân hồi dài vô tận không bến bờ, càng đi, càng xa diệu vợi: “Vĩnh du lãng đãng phong trần khách Nhật viễn gia […]
Category Archives: Truyện Phật Giáo
Những ai luôn hồi ức về quá khứ và mơ tưởng đến tương lai mà quên đi những phút giây hiện tại nhiệm mầu mà mình đang sống, người đó chỉ có thể chuốc lấy những nỗi khổ và niềm đau mà thôi. Tại sao chúng ta không bằng lòng với thực tại? Bằng lòng […]
Mỗi năm vào mùa lá rụng, nhìn những cánh lá vàng rắc đầy đường, tôi lại thấy buồn. Một nỗi buồn mênh mang, thật khó tả. Thế là một đời lá nữa lại trôi qua, nhường chỗ cho những chồi non. Kiếp người cũng như chiếc lá, thật ngắn ngủi. Chỉ khác dư ảnh của […]
Tôi đi lang thang trên phố. Những bóng người vụt qua. Mệt mỏi, chán nản, tôi ngồi bên vệ hè. Những dòng xe cộ lao nhanh vun vút. Tôi tự hỏi họ hối hả để làm gì, gấp gáp để làm gì, có ích lợi gì chăng, hay cuối cùng cũng như tôi? Người ta […]
Cùng những kiếp người lầm than trong xã hội sao mỗi người không biết thông cảm cho số phận của nhau, mà còn ra tay sát hại nhau.
Khổng tử nói: “Không sợ người không hiểu ta, chỉ sợ ta không hiểu người”. Đây cũng rất giống cách sống vô ngã của Phật gia—yêu người và không chú tâm vào ta. (Dù là ở nhiều điểm khác thì Khổng giáo không vô ngã). Đây là điều rất quan trọng trong giao tiếp và […]
“Chúa Ruồi” là tác phẩm đầu tay và cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất của William Golding. Thông qua một hệ thống các biểu tượng giàu ý nghĩa, ông thể hiện cuộc chiến khốc liệt giữa cái Thiện và cái Ác trong mỗi con người. Những ám ảnh kinh hoàng của cuộc chiến tranh […]
Gốc rễ của những tội ác bột phát đó là do đâu? Vì sao những giá trị nhân bản ngày càng dễ bị tổn thương? Chúng tôi giới thiệu hai ý kiến của chuyên gia lý giải vấn đề này và mong tiếp tục nhận được những kiến giải khác của các nhà xã hội […]
Thời sinh viên trôi qua nhanh, chỉ để lại trong tôi dấu ấn về vài người bạn thân thiết, vài người thầy kính trọng. Chiều nay quay lại phòng nghiên cứu, các bạn sinh viên TQ vẫn chăm chỉ vậy. Không khi lặng lẽ làm cho tiếng gõ bàn phím của tôi càng lớn hơn. […]
Cuộc Sống Hồi nhỏ thường hỏi mẹ… tại sao “con cá” lại tên là “con cá” mà không kêu là “con chim”… tại sao “cà rem” lại kêu là “cà rem” mà không kêu là “cái nồi”… ti tỉ những thứ khác… Lớn hơn một chút lại hỏi tại sao người ta lại gọi bọn […]