Hạnh phúc của người ngủ

Hạnh phúc là gì? Điều đó tuỳ ở bạn, ở trạng thái của bạn có ý thức hay vô ý thức, liệu bạn đang ngủ hay thức.
Hạnh phúc sẽ phụ thuộc vào nơi bạn đang ở trong ý thức của mình. Nếu bạn ngủ, thế thì sướng là hạnh phúc. Sướng nghĩa là cảm giác, cố gắng đạt tới cái gì đó qua thân thể cái mà không thể nào đạt được qua thân thể – ép buộc thân thể đạt tới cái gì đó mà nó không có khả năng đạt tới. Mọi người đều cố gắng, theo đủ mọi cách, để đạt tới hạnh phúc qua thân thể. Thân thể có thể cho bạn chỉ cái sướng nhất thời, và mỗi sướng được cân bằng bởi đau theo cùng lượng, tới cùng mức độ. Từng sướng đều có theo sau cái đối lập của nó bởi vì thân thể tồn tại trong thế giới nhị nguyên.
Cũng như ngày được tiếp nối bởi đêm và chết được tiếp nối bởi sống và sống được tiếp nối bởi chết; đó là cái vòng luẩn quẩn. Sướng của bạn sẽ được tiếp nối bởi đau, đau của bạn sẽ được tiếp nối bởi sướng. Nhưng bạn sẽ không bao giờ thoải mái. Khi bạn trong trạng thái sướng bạn sẽ sợ rằng bạn đang sắp làm mất nó, và nỗi sợ đó sẽ đầu độc nó. Và khi bạn bị mất hút vào trong đau, tất nhiên, bạn sẽ trong đau khổ và bạn sẽ làm mọi nỗ lực có thể được để thoát ra khỏi nó – chỉ để rơi lại vào trong nó lần nữa.
Nhưng người ngủ chẳng biết gì khác. Người đó chỉ biết vài cảm giác của thân thể – thức ăn, dục; đây là thế giới của người đó. Người đó cứ di chuyển giữa hai điều này. Đây là hai đầu của thân thể người đó: thức ăn và dục. Nếu người đó kìm nén dục người đó trở nên nghiện thức ăn; nếu người đó kìm nén thức ăn người đó trở nên nghiện dục. Năng lượng cứ chuyển động tựa như con lắc. Và bất kì cái gì bạn gọi là sướng, nhiều nhất, nó chỉ là giảm nhẹ khỏi trạng thái căng thẳng.
Năng lượng dục tụ tập, tích luỹ; bạn trở nên căng thẳng và nặng nề và bạn muốn xả nó ra. Với người đang ngủ, hoạt động dục không là gì ngoài việc làm giảm nhẹ, tựa như việc hắt hơi tốt. Nó không cho người đó cái gì ngoài giảm nhẹ nào đó – căng thẳng có đó, bây giờ nó không còn có đó. Nhưng nó sẽ tích luỹ lại. Thức ăn cho bạn chỉ chút ít vị trên lưỡi; để sống không cần nhiều mấy. Nhưng nhiều người đang sống chỉ để ăn; có rất ít người ăn để sống.
Cái chúng ta gọi là “hạnh phúc” tuỳ thuộc vào từng người. Với người ngủ, cảm giác là hạnh phúc. Người ngủ sống từ sướng này sang sướng khác. Người đó chạy xô từ cảm giác này sang cảm giác khác. Người đó sống vì những xúc động nhỏ bé; cuộc sống của người đó rất nông cạn. Nó không có chiều sâu, nó không có phẩm chất. Người đó sống trong thế giới của số lượng.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

0705665349
Liên hệ