Sống là cõi tạm

Người đời gọi thế gian đang sống là cõi tạm. Chắc vì nơi này con người không thể trú mãi mà đến một lúc nào đó phải nhắm mắt rời bỏ nó để đến một nơi nào đó.
Người Việt Nam quan niệm:
“Sống gởi thác về… “
Chữ “gởi” phải chăng là tạm bợ? Có em bé mới lọt lòng mẹ, chưa kịp khóc tiếng nào đã vội từ bỏ ngay cuộc sống mà chẳng thèm nhìn cuộc đời đẹp xấu như thế nào. Gởi thân này ở trần gian một ngày, năm mười năm, vài chục năm, lâu lắm cũng hơn trăm năm, cuối cùng chỉ một khắc ta sẽ chuyển ngay từ cõi tạm này sang cõi khác.


Ðức Phật đã nói:
“Ðời sống mong manh và cái chết là điều chắc chắn”.
Rõ ràng, trần gian cũng chỉ là một cuộc sống tạm bợ mà thôi. Chả thế mà cụ Nguyễn Công Trứ cảm thán:
“Ôi! Nhân sinh là thế, như bóng đèn, như mây nổi, như gió thổi, như chiêm bao…”
Còn nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thì:
“Ta nay ở trọ trần gian, mai kia về chốn xa xôi cuối nguồn”.
Trong kinh Bát Dương ghi: “Sinh hữu hạn, tử bất kỳ”.
Người ta có thể dự đoán thời gian sinh ra; nhưng chết thì ở bất kỳ vào lúc nào. Ta có thể chọn ngày tốt để liệm và chôn người thân khi qua đời nhưng làm sao có thể chọn ngày tốt để chết. Sự vô thường già, bệnh, chết không hẹn trước với ta, nó sẽ đến với ta bất cứ giờ phút nào. Nhà thơ Bùi Giáng đã ý thức sâu xa về sự hữu hạn của kiếp người:
Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết,
Sẽ rời xa vĩnh viễn với người thôi.
Thế gian là cõi tạm nên khi mới sinh ra con người chẳng có tài sản gì và đến khi nhắm mắt cũng chẳng mang theo thứ gì. Dù Tổng thống hay người lính, người giàu sang hay kẻ nghèo hèn… khi qua đời đều giống như nhau, không thể ôm theo bất cứ của cải vật chất nào cả. Chính vì thế mà trong Tương Ưng Bộ kinh khẳng định:
“Tất cả lúa, đậu, tài sản, vàng bạc châu báu, tiền của, mọi vật sở hữu đều để lại hết khi người chủ của các thứ ấy chết đi. Người đó không mang theo được bất cứ thứ gì dù lúc còn sống người ấy ôm giữ từng giờ từng phút”.
Như vậy, điều chắc chắn đến một thời khắc nào đó con người sẽ phải rời bỏ cõi tạm này. Đối với người Công giáo, sự chết là sự bắt đầu cho một cuộc sống mới. Sự chết lúc đó chỉ là bước sang sự sống mới vô cùng tốt đẹp hơn trước. Còn Phật giáo, cái chết chỉ là một sự chuyển tiếp, sự thay đổi từ cuộc sống này đến một cuộc sống khác.
Biết quy luật muôn đời là sinh tử nhưng vẫn có người mong được phương thuốc trường sinh bất tử để được trụ mãi trên thế gian này, phương thuốc đó không bao giờ có. Đến lúc phải rời xa cõi trần thì cứ nấn ná, níu kéo, sợ hãi chẳng muốn đi.
Đời là cõi tạm nên của cải là phù du, chào đời hai bàn tay trắng thì khi lìa đời cũng trắng hai tay, vậy mà sao cứ cố mà tranh giành tài sản, để rồi tình thân bỗng chốc như kẻ thù. Đời là cõi tạm nên quyền lực chỉ là hư danh nhưng vẫn dùng mọi thủ đoạn để tranh nhau?
Đời là cõi tạm, mọi người đâu thể bên nhau mãi mãi nhưng sao con người cứ phải hận thù, ghét bỏ lẫn nhau làm gì.
Dù trần gian là cõi tạm, hàng ngày phải đối diện nhiều rủi ro, phiền não nhưng ta cứ phải sống. Biết rằng cuộc sống là hữu hạn nhưng cuộc sống thật quý báu ngần nào nên ta tin yêu cuộc sống để niềm vui luôn đến bên ta. Hãy nghĩ về những điều tốt đẹp và sống sao cho tươi đẹp hơn. Và
“ Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy; Ta có thêm ngày nữa để yêu thương ”.
Ngạn ngữ Á Rập có câu:
“Khi tôi sinh ra trong cuộc đời này bằng ba tiếng khóc để chào đời, thì mọi người chung quanh tôi đều cười để đón mừng tôi ra đời. Rồi suốt trong khoảng thời gian ấy, có thể là ba mươi năm, năm mươi năm, hay trăm năm, tôi phải làm một cái gì đó cho cuộc đời, để rồi một ngày nào đó tôi phải nhắm mắt, tắt hơi, buông xuôi hai tay ở trạng thái mỉm cười, thả hồn mình về nơi chín suối, để mọi người chung quanh tôi đều khóc”.
Vâng! Hãy sống như thế trong thế gian gọi là cõi tạm này.
Dù đời chỉ là cõi tạm nhưng mong sao tình yêu người với người vẫn đầy, vẫn thực như bài thơ “ Đời là cõi tạm ”:
Đời chỉ là cõi tạm
Anh tình cờ trú chân
Em tình cờ lạc lối
Mây cuốn trời phù vân.
Tình cờ thôi em biết
Giọt nước mắt đêm ngàn
Tình cờ và da diết
Nỗi nhớ đầy đêm hoang.
Đời chỉ là cõi tạm
Gặp nhau rồi chia phôi
Nẻo về dâng lam khói
Bạc lòng chiều sương trôi.
Đời chỉ là cõi tạm
Thực, mộng đều hư vô
Nặng lòng mang duyên nợ
Đá say tình ngây ngô.
Đời chỉ là cõi tạm
Nước mắt ngày biệt ly
Rơi ngập vàng bụi thắm
Dấu xa mờ thiên di.
Đời chỉ là cõi tạm
Mà tình yêu vẫn đầy
Xin tình anh ấm lại

Sưu tầm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

0705665349
Liên hệ